Bài viết của phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 06-01-2025] Chỉ 21 tháng sau khi bà Trương Cúc Hồng, 54 tuổi, cư dân thành phố Quý Dương, tỉnh Quý Châu, mãn hạn bản án tù 4,5 năm vì đức tin vào Pháp Luân Công, bà lại bị bắt và bị kết án 7,5 năm tù vào tháng 2 năm 2024 vì treo chữ ‘Phúc’ (福) trên cửa sổ để đón Tết Cổ truyền.

Tại thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh, ông Tần Thư Hải, 58 tuổi, và bà Lưu Ngọc Lan, 76 tuổi, bị bắt vào tháng 1 năm 2024 vì phát tặng lịch có thông điệp về Pháp Luân Công 3 tháng trước đó. Vợ ông Tần, người đã bị liệt từ năm 2013 sau một cơn đột quỵ, suy sụp tinh thần sau khi chồng bị bắt. Tình trạng của bà xấu đi nhanh chóng, và bà qua đời 26 ngày sau đó. Mẹ của ông Tần, 81 tuổi, cũng bị cảnh sát sách nhiễu và thẩm vấn. Bản thân ông Tần sau đó cũng bị đột quỵ khi bị giam giữ và bị liệt nửa người. Tuy nhiên, chính quyền từ chối thả ông, sau đó kết án ông 3 năm tù. Bà Lưu Ngọc Lan, người bị huyết áp cao nguy hiểm, bị kết án 2 năm tù.

Bà Dương Khiết, 63 tuổi, cựu nhân viên Công ty Xuất nhập khẩu Dược phẩm và Sản phẩm Y tế tỉnh Chiết Giang, đột ngột mất tích vào tháng 11 năm 2023. Chiếc xe cảnh sát thường xuyên đậu bên ngoài chung cư của bà trong suốt 3 năm cũng không thấy. Gia đình bà không thể xác định việc bà bị bắt cho đến tháng 5 năm 2024. Bà bị xét xử vào ngày 9 tháng 8 năm 2024, sau đó bị kết án 2 năm 10 tháng tù. Trước bản án gần đây nhất, bà Dương từng bị giam giữ vì đức tin tổng cộng 16 năm của mình, bao gồm 1 lần bị giam giữ trong trại lao động và 3 lần trong nhà tù.

Trên đây chỉ là một số ví dụ trong số 764 trường hợp học viên Pháp Luân Công bị kết án tù được báo cáo mới trong năm 2024. Sau 25 năm Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) ra lệnh diệt trừ Pháp Luân Công, cuộc bức hại vẫn tiếp diễn không ngừng nghỉ. Giống như bà Trương và bà Dương, nhiều học viên khác đã nhiều lần bị nhắm mục tiêu vì đức tin, đôi khi họ phải ngồi tù hàng chục năm trời trước khi bị bắt và kết án gần đây nhất. ĐCSTQ cũng không nương tay khi kết án các học viên cao tuổi ở độ tuổi 70, 80, thậm chí 90, với các học viên ở độ tuổi 80 bị kết án tới 4,5 năm tù. (Danh sách đầy đủ các học viên bị kết án có thể tải xuống tại đây(PDF).

PHẦN 1. TỔNG QUAN VỀ CÁC TRƯỜNG HỢP BỊ KẾT ÁN MỚI ĐƯỢC BÁO CÁO

1.1. Các bản án mới được báo cáo xảy ra trong khoảng thời gian 7 năm

764 trường hợp kết án mới được xác nhận trong năm 2024 bao gồm 2 trường hợp xảy ra vào năm 2017 và 2019, 6 trường hợp năm 2020, 5 trường hợp năm 2021, 20 trường hợp năm 2022, 185 trường hợp năm 2023, 448 trường hợp năm 2024 và 98 trường hợp không rõ thời điểm kết án.

Sự chậm trễ trong việc báo cáo là do sự kiểm duyệt thông tin nghiêm ngặt của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nhằm cố gắng che đậy cuộc bức hại để tránh sự giám sát của cộng đồng quốc tế.

Để duy trì cuộc bức hại, cảnh sát không tiếc bỏ công sức theo dõi cuộc sống hàng ngày của các học viên và tìm cách truy tố những học viên nào đứng lên đòi công đạo cho Pháp Luân Công.

Bà Cốc Xuân Anh, 60 tuổi, cư dân thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, bị kết án 4 năm tù vì nói chuyện với một cậu bé về Pháp Luân Công. Bà Tiết Thuận Dung, 49 tuổi, ở huyện Hỗ Trợ, tỉnh Thanh Hải, bị kết án 6 năm tù vào ngày 8 tháng 5 năm 2024 vì đăng video về Pháp Luân Công trên Kuaishou, một nền tảng video ngắn phổ biến, và thu hút hơn 100.000 lượt xem.

Một số học viên cũng bị trả đũa khi họ cố gắng tìm kiếm công lý hoặc kêu gọi cảnh sát không nên tham gia vào cuộc bức hại.

Tháng 2 năm 2024, bà Dương Lệ, 71 tuổi, ở Trùng Khánh, đến đồn công an địa phương và đưa cho các cảnh sát một tờ thông tin về Pháp Luân Công, hy vọng họ có thể tìm hiểu chân tướng về cuộc bức hại. Thay vì đọc nó, cảnh sát bỏ tờ thông tin vào túi ni lông và nói đó là “bằng chứng” cho thấy bà đã vi phạm pháp luật. Bà Dương bị kết án 1,5 năm tù vào ngày 30 tháng 9 năm 2024.

Kể từ khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, bà Tôn Thục Vân, một cư dân thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, ở độ tuổi 70, từng bị bắt hơn 10 lần. Sau vụ bắt giữ vào tháng 7 năm 2022, cảnh sát tịch thu sách Pháp Luân Công, ảnh chân dung nhà sáng lập Pháp Luân Công và giấy tờ tuỳ thân của bà. 3 tháng sau, vào tháng 10 năm 2022, cảnh sát bắt đầu giám sát các hoạt động hàng ngày của bà.

Bà Tôn nhiều lần cố gắng thuyết phục cảnh sát không tham gia vào cuộc bức hại, trả lại giấy tờ tùy thân và đồ vật liên quan tới Pháp Luân Công của bà, nhưng vô ích. Để đòi công lý, bà đệ đơn khiếu nại chống lại cảnh sát và viện kiểm sát địa phương. Thay vì được giải quyết vụ việc, bà Tôn lại bị bắt vào ngày 20 tháng 5 năm 2023, và bị kết án 6 năm tù vào ngày 25 tháng 11 năm 2023.

Lương hưu của bà Tô Quế Anh bị đình chỉ vào tháng 8 năm 2020, vài ngày sau khi bà mãn hạn 4 năm tù vì đức tin vào Pháp Luân Công. Bà nhiều lần đến cơ quan bảo hiểm xã hội địa phương để yêu cầu khôi phục lương hưu, nhưng luôn bị khước từ, thậm chí một nhân viên còn thách bà kiện họ. Khi bà thực sự đệ đơn khiếu nại chống lại cơ quan này, cảnh sát đã bắt bà vào tháng 5 năm 2023 và chuyển hồ sơ vụ án của bà cho viện kiểm sát. Bà bị kết án 5 năm tù vào tháng 5 năm 2024.

1.2. Án tù và tiền phạt

Tháng 2 năm 2024, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao Trung Quốc tuyên bố rằng trong những năm gần đây, 85% tội phạm bị kết án lĩnh án tù 3 năm hoặc ít hơn, so với 55% vào năm 1999. Tuy nhiên, đối với 764 trường hợp học viên Pháp Luân Công bị kết án được báo cáo trong năm 2024, án tù của họ dao động từ 3 tháng đến 13 năm, với 378 người (49,5%) bị kết án 3 năm hoặc hơn. Đặc biệt, 101 học viên (13,2%) bị kết án 5 năm hoặc lâu hơn. Điều này cho thấy các tiêu chí kết án khắt khe hơn đối với các học viên Pháp Luân Công, những người không vi phạm pháp luật khi thực hiện quyền tự do tín ngưỡng theo hiến pháp.

Có 263 học viên bị phạt tiền, tổng cộng 2.909.000 Nhân dân tệ. 2 học viên bị phạt 150.000 Nhân dân tệ mỗi người, 7 học viên bị phạt từ 50.000 đến 90.000 Nhân dân tệ, 116 học viên bị phạt từ 10.000 đến 40.000 Nhân dân tệ, và 138 học viên khác bị phạt từ 1.000 đến 8.000 Nhân dân tệ.

Án tù lâu nhất, 13 năm, là củaông Tô Tú Phúc, 59 tuổi, cư dân huyện Nông An, tỉnh Cát Lâm. Ông bị kết án cùng với 2 học viên khác là bà Từ Á Phân và bà Duẫn Quế Anh, ngoài 70 tuổi, cả hai đều bị kết án 12 năm tù. 3 học viên bị bắt vào ngày 24 tháng 8 năm 2022. Cảnh sát theo dõi họ hơn 6 tháng trước khi bắt giữ.

Hai năm sau khi bà Khang Thục Mai và con trai, anh Trương Hỗ (Trương Cổ), đều ở thành phố Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây, bị bắt chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công, họ bị kết án lần lượt là 10 năm và 3,5 năm. Đây là lần thứ hai bà Khang bị kết án vì đức tin vào Pháp Luân Công, trước đó bà từng thụ án 8 năm tù từ năm 2002 đến năm 2010. Mới năm ngoái, cháu trai của bà, ông Hầu Lợi Quân, cũng bị kết án 10 năm tù sau khi bị buộc phải sống xa nhà hơn 20 năm để trốn tránh cảnh sát.

Bà Lý Văn Nguyệt, một nông dân 58 tuổi ở thành phố Bá Châu, tỉnh Hà Bắc, bị kết án 8 năm tù vì đăng thông tin trên mạng để phơi bày cuộc bức hại.

1.3. Học viên thuộc các nhóm tuổi khác nhau bị kết án

Độ tuổi của 416 học viên xác định được tại thời điểm kết án là từ 29 đến 94 tuổi. Hầu hết các bản án dài hạn đều dành cho các học viên từ 50 tuổi trở lên.

Học viên trẻ nhất là cô Trần Tuyển Như, 29 tuổi, đến từ thành phố Khâm Châu, tỉnh Quảng Tây, người đã mắc bệnh tâm thần và mất năng lực hành vi sau khi bị cầm tù 10 tháng. Người mẹ của hai con nhỏ này bị bắt trên đường đi làm vào ngày 23 tháng 8 năm 2023, sau đó bị kết án vì tội “lật đổ chính quyền” và “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật” – những cáo buộc thường được sử dụng để kết án các học viên Pháp Luân Công.

Một học viên khác, ông Lý Học Di, 44 tuổi, ở thành phố Lâm Hạ, tỉnh Cam Túc, bị nhắm mục tiêu vì tu luyện Pháp Luân Công từ khi còn học trung học. Sau khi bị bắt vào ngày 22 tháng 3 năm 2000, cậu học sinh trung học năm cuối khi đó bị cảnh sát tát vào mặt mạnh đến nỗi khiến ông gần như mất thính giác vĩnh viễn. Sau đó, ông theo học một trường đại học ở tỉnh Thiểm Tây, nhưng bị buộc phải bỏ học vào năm 2002. Trước án tù 3,5 năm gần đây nhất, được tuyên vào cuối năm 2023, ông từng bị giam giữ 2 lần trong trại lao động, mỗi lần 1 năm, và 1 lần trong nhà tù với thời hạn 4 năm.

Học viên lớn tuổi nhất, bà Nhiêu Kế Ngọc, 94 tuổi, ở thành phố Quý Dương, tỉnh Quý Châu, bị kết án 2,5 năm tù vào năm 2022. Bà bị bắt trong công viên vào năm 2020, sau khi cảnh sát tìm thấy tài liệu Pháp Luân Công trên người bà.

Dưới đây là một số trường hợp khác về các học viên cao tuổi bị kết án.

Ông Triệu Vân Cổ, 86 tuổi, đến từ huyện Tân, tỉnh Hắc Long Giang, bị kết án 3,5 năm tù và phạt 30.000 Nhân dân tệ vào khoảng tháng 9 năm 2024. Là một công nhân nghỉ hưu của nhà máy sản xuất máy kéo nhỏ, trước bản án gần đây nhất, ông Triệu từng bị giam giữ 2 lần trong trại lao động, mỗi lần 1 năm, và 1 án tù với thời hạn 7 năm. Vợ ông, bà Lưu Thục Mai, một cựu chuyên gia kinh doanh và cũng là một học viên, đã qua đời vì cuộc bức hại vào năm 2019, ở tuổi 77.

Một học viên 86 tuổi khác, bà Lương Thục Trí ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, dự kiến sẽ bị đưa trở lại trại giam vào ngày 30 tháng 12 năm 2024 để thụ án 3 năm tù được tuyên vào tháng 3 năm 2023. Ban đầu, bà được tại ngoại vì lý do sức khỏe, nhưng thẩm phán kết án ra lệnh bắt bà thụ án từ ngay trước thềm năm mới 2025.

Ông Hồ Bưu, 78 tuổi, một cán bộ y tế về hưu, bị kết án 9 năm tù vào tháng 10 năm 2023, và bị chuyển đến Nhà tù Gia Châu vào ngày 3 tháng 11 năm 2023.

Mặc dù đang điều trị ung thư bàng quang, bệnh tim và tiểu đường, bà Triệu Dĩnh, cư dân thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông, ở độ tuổi 80, vẫn bị đưa trở lại Trại tạm giam và bị kết án 3,5 năm tù vào tháng 10 năm 2024. Chính quyền từ chối cho phép bà được bảo lãnh y tế.

1.4. Học viên bị kết án đến từ khắp nơi trên cả nước và từ mọi tầng lớp xã hội

Trung Quốc có 22 tỉnh, 4 thành phố trực thuộc trung ương (Bắc Kinh, Thiên Tân, Thượng Hải và Trùng Khánh) và 5 khu tự trị (Quảng Tây, Nội Mông, Tây Tạng, Tân Cương và Ninh Hạ). Ngoại trừ Tây Tạng và Tân Cương, 29 khu vực hành chính còn lại đều có báo cáo về các trường hợp bị kết án trong năm 2024. Tỉnh Sơn Đông đứng đầu danh sách với 123 trường hợp, tiếp theo là Liêu Ninh với 105 trường hợp và Cát Lâm với 81 trường hợp. 16 khu vực hành chính khác báo cáo các trường hợp ở mức 2 chữ số, và 10 khu vực còn lại có các trường hợp ở mức 1 chữ số.

Ngày 25 tháng 12 năm 2023, Tòa án huyện Ngũ Liên ở thành phố Nhật Chiếu, tỉnh Sơn Đông, kết án 21 học viên, với cáo buộc “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”.

Một tòa án khác ở huyện Trường Đồ, tỉnh Liêu Ninh kết án 9 người dân địa phương vì phát tài liệu Pháp Luân Công vào ngày 25 tháng 3 năm 2024. Chỉ có 3 người nhà của mỗi học viên được phép tham dự phiên xét xử.

Tại thành phố Mai Châu, tỉnh Quảng Đông, 4 học viên đã bị kết án vào cuối tháng 12 năm 2024. Ông Lý Trác Trung và vợ ông, bà Liệu Uyển Quần, đều bị kết án 10 năm tù và bị phạt tổng cộng 150.000 Nhân dân tệ. Ông Tạ Dục Quân và bà Liệu Quyên Na, mỗi người bị kết án 5 năm tù và bị phạt 70.000 Nhân dân tệ. Mẹ của ông Lý vô cùng đau buồn trước việc con trai và con dâu bị bắt. Bà phải nhập viện vào ngày 10 tháng 7 năm 2024 và qua đời vài tuần sau đó. Ông Lý không được phép đến thăm bà hoặc tham dự tang lễ của bà.

Trong khi hầu hết các học viên bị bắt và kết án tại tỉnh của họ, một số bị bắt và truy tố bởi các cơ quan ở tỉnh khác.

Từ năm 2019, cảnh sát tỉnh Hà Nam đã hoạt động ngoài phạm vi tỉnh sở tại để bắt giữ nhiều công dân, chỉ vì họ đăng thông tin trên nhiều nền tảng truyền thông xã hội để phơi bày cuộc bức hại Pháp Luân Công. Có ít nhất 22 trường hợp được ghi nhận, và 12 học viên bị kết án tù từ 3 đến 9,5 năm. Nạn nhân gần đây nhất là cô Ngô Giai Kiện, 40 tuổi, cư dân thành phố Lai Tây, tỉnh Sơn Đông. Cô bị bắt tại nhà riêng vào ngày 7 tháng 11 năm 2020, sau đó bị Tòa án quận Giản Tây ở thành phố Lạc Dương, Hà Nam, kết án 6 năm tù.

Một nạn nhân khác của vụ án kết án ngoại tỉnh là ông Lý Hồng Đào. Người đàn ông 48 tuổi ở tỉnh Sơn Tây này bị cảnh sát thành phố Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây, bắt tại nơi làm việc ở huyện Lục Hà, tỉnh Quảng Đông, vào ngày 20 tháng 4 năm 2023 vì đăng thông tin về Pháp Luân Công trong các nhóm WeChat. Ông bị Tòa án thành phố Thái Nguyên ở tỉnh Sơn Tây kết án 3,5 năm tù. Khi ông kháng cáo và bị bác bỏ, thẩm phán nói với ông: “Chúng tôi không cần phải tuân theo luật pháp khi xử lý học viên Pháp Luân Công các anh”.

Các học viên bị kết án đến từ mọi tầng lớp xã hội, bao gồm giáo viên, bác sỹ nông dân, y tá, kế toán, kỹ sư và cựu cảnh sát.

Bà Thịnh Lệ, 48 tuổi, chủ một công ty xuất khẩu ở thành phố Thâm Quyến, tỉnh Quảng Đông, bị bắt vào ngày 19 tháng 6 năm 2023, sau khi bị một học sinh trung học tố giác chỉ vì tặng cậu bé một cuốn sách nhỏ về Pháp Luân Công. Bà bị kết án 4 năm tù vào ngày 13 tháng 5 năm 2024.

Bà Khương Vĩnh Cần, cựu giảng viên đại học ở thành phố Cát Lâm, tỉnh Cát Lâm, bị bí mật kết án 5 năm tù vào ngày 24 tháng 1 năm 2024. Bà bị bắt vào tháng 6 năm 2022, và bị cảnh sát tra tấn, bao gồm bị tấn công tình dục, bị bức thực bằng dầu wasabi qua đường mũi và bị nhét tàn thuốc lá đang cháy vào lỗ mũi.

PHẦN 2. KẾT ÁN BỞI HỆ THỐNG CÔNG QUYỀN BÙ NHÌN

Ở bất kỳ quốc gia pháp quyền nào, bên truy tố có trách nhiệm chứng minh, trong khi nghi phạm bị cáo buộc phạm tội được coi là vô tội cho đến khi được chứng minh là có tội, và quyền tự bào chữa của họ phải được bảo vệ. Tuy nhiên, đối với các vụ án Pháp Luân Công ở Trung Quốc, trước hết, bên truy tố không có cơ sở pháp lý để truy tố các học viên và thường không chứng minh được bốn yếu tố cần thiết cấu thành nên tội phạm. Đồng thời, quyền tự bào chữa của các học viên thường bị vi phạm ở mọi khâu, vì hệ thống tư pháp của Trung Quốc chỉ được sử dụng như một công cụ để thực hiện cuộc bức hại.

2.1. Không có cơ sở pháp lý để truy tố

Theo luật hình sự Trung Quốc, để kết tội một nghi phạm về bất kỳ tội danh nào, bên truy tố có trách nhiệm chứng minh và phải chứng minh được rằng: 1) nghi phạm có năng lực tâm thần và hiểu rõ hậu quả của hành vi của mình, 2) nghi phạm phải có ý định phạm tội gây hại, 3) nghi phạm phải thực hiện hành vi phạm tội, và 4) hành vi phạm tội phải xâm phạm đến quyền và lợi ích hợp pháp của người khác (ví dụ, hành vi giết người xâm phạm quyền được sống của nạn nhân). Mặc dù các công tố viên trong các vụ án Pháp Luân Công có thể chứng minh được yếu tố đầu tiên, nhưng họ không đáp ứng được ba yếu tố còn lại.

Các học viên Pháp Luân Công nỗ lực sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và không bao giờ có ý định làm hại bất kỳ ai khi họ thực hành tín ngưỡng hoặc thực hiện quyền hiến định của mình để nói với người khác về pháp môn tu luyện của họ. Như vậy, bên truy tố không thể chứng minh được các học viên có ý định phạm tội.

Để chứng minh các học viên đã thực hiện hành vi phạm tội, bên truy tố thường buộc tội họ, bất kể giới tính, tuổi tác hay địa vị xã hội, là vi phạm Điều 300 của Bộ luật Hình sự, trong đó quy định rằng “bất kỳ ai lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật đều phải bị truy tố theo quy định của pháp luật.” Tuy nhiên, cơ quan lập pháp của Trung Quốc, Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc, chưa bao giờ ban hành luật hình sự hóa Pháp Luân Công hoặc coi đó là tà giáo. Như vậy, không có cơ sở pháp lý cho những cáo buộc và bản án tiếp theo đó.

Trong phiên xét xử của 13 cư dân thành phố Tô Châu, tỉnh Giang Tô vào ngày 22 tháng 5 năm 2024, công tố viên Quách Tuấn Thành buộc tội cả 13 người “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”. Không có bất kỳ cơ sở pháp lý nào, ông ta cáo buộc 13 học viên /sử dụng “ý niệm” của họ để can thiệp vào quá trình tố tụng và phá hoại việc thực thi pháp luật, bởi vì họ đã xuất hiện tại phiên xét xử của một nhóm học viên khác nhiều năm trước đây để thể hiện sự ủng hộ về mặt tinh thần.

Trong các trường hợp khác, các công tố viên trong các vụ án Pháp Luân Công viện dẫn một cách giải thích pháp lý của Điều 300 Bộ luật Hình sự do Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao ban hành vào tháng 11 năm 1999, yêu cầu bất kỳ ai thực hành hoặc tuyên truyền Pháp Luân Công đều phải bị truy tố ở mức tối đa có thể. Tuy nhiên, một cách giải thích luật mới thay thế phiên bản năm 1999 đã có hiệu lực vào ngày 1 tháng 2 năm 2017. Cách giải thích mới không đề cập đến Pháp Luân Công, và nhấn mạnh bất kỳ cáo buộc nào đối với bất kỳ thành viên tà giáo nào đều phải dựa trên cơ sở pháp lý vững chắc. Vì không có luật nào được ban hành ở Trung Quốc coi Pháp Luân Công là tà giáo, nên việc truy tố và kết án các học viên Pháp Luân Công dựa trên cách giải thích luật là thiếu cơ sở pháp lý.

Để chứng minh các học viên đã xâm phạm quyền của người khác, các công tố viên thường dùng bằng chứng là các sách và tài liệu thông tin Pháp Luân Công bị tịch thu từ nhà của họ, tham chiếu hai thông báo do Cục Quản lý Báo chí và Xuất bản Trung Quốc ban hành vào tháng 7 năm 1999 cấm xuất bản sách Pháp Luân Công. Tuy nhiên, cục này đã bãi bỏ lệnh cấm đó vào năm 2011, khiến việc các học viên sở hữu và phổ biến sách và tài liệu thông tin của Pháp Luân Công trở nên hoàn toàn hợp pháp. Ngoài ra, các học viên không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho bất kỳ cá nhân nào hoặc xã hội nói chung thông qua bất kỳ hành động nào của họ.

2.2. Hệ thống tư pháp trở nên thiếu tính độc lập trong cuộc bức hại

ĐCSTQ tiến hành cuộc bức hại thông qua ba kênh chính: Ủy ban Chính trị và Pháp luật (PLAC), Phòng 610 và hệ thống tư pháp (bao gồm cơ quan công an, viện kiểm sát, tòa án và cục tư pháp). Cả PLAC và Phòng 610 đều là các cơ quan ngoài tư pháp có nhiệm vụ giám sát cuộc bức hại và được trao quyền vượt trên hệ thống tư pháp.

Trong suốt 25 năm bức hại Pháp Luân Công, ngành tư pháp đã trở thành “con dấu cao su” để thực hiện cuộc bức hại. Cảnh sát thường bắt giữ các học viên mà không có lý do chính đáng, viện kiểm sát truy tố các học viên mà không có bất kỳ cơ sở pháp lý nào và tòa án đưa ra các bản án được ấn định sẵn. Cục tư pháp – cơ quan hành chính của hệ thống tư pháp – thường hỗ trợ cuộc bức hại bằng cách cản trở các nỗ lực tìm kiếm công lý của các học viên và luật sư của họ. Đã có nhiều trường hợp cục tư pháp từ chối gia hạn giấy phép hành nghề luật sư mà không có lý do chính đáng, nhằm ngăn chặn các luật sư làm đại diện cho các học viên Pháp Luân Công trước tòa.

Chế độ cộng sản chưa bao giờ tuân thủ pháp luật trong việc truy tố các học viên Pháp Luân Công tuân thủ pháp luật. Các tòa án Trung Quốc thường được chỉ thị phải đưa ra các án tù đối với các học viên Pháp Luân Công vô tội chỉ vì tín ngưỡng của họ.

Ở nhiều khu vực, ĐCSTQ chỉ định một số tòa án nhất định để xử lý các vụ án Pháp Luân Công, nhằm xúc tiến quá trình này. Một ví dụ như vậy là Tòa án quận Yết Đông ở thành phố Yết Dương, tỉnh Quảng Đông. Kể từ năm 2020, tòa án này đã kết án ít nhất 21 học viên. Nạn nhân gần đây nhất là bà Chu Mỹ Linh, 62 tuổi, cư dân huyện Huệ Lai, với án tù 3 năm vào đầu năm 2024.

Sau khi bà Chu Quần Huệ, 67 tuổi, ở thành phố Nam Xương, tỉnh Giang Tây, bị bắt vào ngày 15 tháng 3 năm 2023, cảnh sát không bao giờ thông tin cho gia đình bà về tình trạng vụ án của bà. Tháng 10 năm 2023, gia đình bà biết được bà đã bị truy tố. Khi họ đến tòa án để hỏi về tình hình của bà, họ được biết thẩm phán chủ tọa Chương Ngọc Quyên đã tổ chức hai phiên xét xử về vụ án của bà.

Khi họ hỏi Chương về vụ án của bà Chu, Chương trả lời: “Bản án đang nằm trong ngăn kéo. Thời hạn tù là từ 1 tới 3 năm. Các người không được phép thuê luật sư hay kháng cáo. Điều đó thật vô ích và lãng phí tiền của.” Bà ta đã kết án bà Chu 3 năm 2 tháng tù vào ngày 9 tháng 12 năm 2023.

Gia đình bà Chu thuê luật sư để kháng cáo bản án oan sai của bà. Nhưng thẩm phán Ân Quốc Phú của tòa án trung cấp nói với luật sư rằng ông ta không có quyền quyết định kết quả kháng cáo, và vài ngày sau ông ta ban hành phán quyết giữ nguyên bản án, phán quyết này vốn đã được định sẵn từ trước.

Khi ông Trần Tinh Bá, 72 tuổi, cựu tổng biên tập đài phát thanh từ thành phố Hình Đài, tỉnh Hà Bắc, đệ đơn khiếu nại Phòng an sinh xã hội vì đã đình chỉ lương hưu của ông một cách bất hợp pháp, thẩm phán nói với ông: “Chúng tôi có thể khoan hồng đối với tội giết người hoặc phóng hỏa, nhưng Pháp Luân Công thì không”.

Trong phiên xét xử của bà Nhiếp Tinh vào ngày 9 tháng 10 năm 2024, thẩm phán lệnh cho cư dân thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh này chỉ trả lời “Có” hoặc “Không” cho các câu hỏi của ông ta. Khi bà Nhiếp kể lại tình trạng bệnh dạ dày và bệnh thận của mình đã biến mất như thế nào sau một tháng tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997, Dương ngắt lời bà và nói: “Bà có phải là người Trung Quốc không? Bà không thể hiểu tiếng Trung [ví dụ như yêu cầu trả lời “có hay không”] hay sao?”

2.3. Vi phạm thủ tục tố tụng

Chính quyền vi phạm pháp luật ở mọi khâu trong quá trình tố tụng các vụ án Pháp Luân Công. Trong một số trường hợp, cảnh sát bắt giữ các học viên và lục soát nhà họ mà không có lệnh khám xét hợp lệ. Khi vụ án của các học viên được chuyển đến viện kiểm sát, luật sư và gia đình của họ không hề hay biết về tình trạng vụ án hoặc không được phép xem xét hồ sơ vụ án. Một tòa án đã giả mạo chữ ký của luật sư để chứng minh ông đã đọc bản cáo trạng của thân chủ, trong khi thực tế ông chỉ được phép xem qua tài liệu lần đầu tiên trong phiên tòa xét xử thân chủ của mình. Chồng của một học viên khác được liệt kê là nhân chứng duy nhất của bên truy tố, mặc dù ông chưa bao giờ nói bất cứ điều gì có thể dùng để buộc tội vợ mình khi cảnh sát thẩm vấn ông.

2.3.1. Bắt giữ thô bạo

Ngày 28 tháng 2 năm 2023, Chủ nhiệm an ninh thôn cùng một số cảnh sát đến nhà ông Lý Diên Dân ở huyện Nông An, tỉnh Cát Lâm và cố gắng lấy mẫu nước bọt và chụp ảnh chân dung ông. Sau khi cảnh sát rời đi, ông Lý trốn tại nhà hàng xóm, nhưng vẫn bị bắt vào ngày 3 tháng 3 năm 2023.

Theo những người chứng kiến vụ bắt giữ, cảnh sát đá ông Lý ngã úp mặt xuống đất và còng tay vào sau lưng ông. Sau đó, họ túm lấy chân ông và kéo đi. Bụng ông cọ xát xuống đất, và chiếc quần gần như tuột ra. Họ kéo quần ông lên và tiếp tục kéo lê ông – suốt từ sân trước nhà hàng xóm qua sân trước nhà ông Lý, đến tận con đường chính phía sau nhà ông, nơi họ đậu xe tuần tra. Họ chụp ảnh ông Lý, dùng quần áo che mặt ông và đẩy ông vào trong xe.

Cảnh sát cũng đột kích vào nhà ông Lý, tịch thu các sách Pháp Luân Công, máy tính xách tay, máy in và một biểu ngữ Pháp Luân Công mà ông sử dụng tại một điểm luyện công trước khi cuộc bức hại bắt đầu. Hàng chục nghìn nhân dân tệ tiền mặt mà ông cất trong túi ở nhà cũng biến mất. Cha ông chỉ còn thấy một túi đựng tiền rỗng trên mặt đất.

Cảnh sát giấu kín tình trạng của ông Lý với gia đình ông. Cuối cùng, gia đình mới có thể xác nhận vào tháng 1 năm 2024 rằng ông đã bị kết án 4 năm tù. Ông cũng bị nhà tù từ chối quyền thăm thân vì cự tuyệt từ bỏ Pháp Luân Công.

Bà La Phượng Hoa, 71 tuổi, cư dân thành phố Hành Dương, tỉnh Hồ Nam, bị bắt vào ngày 27 tháng 6 năm 2023, sau khi bị tố giác vì nói chuyện với người dân về Pháp Luân Công.

Không hề cho bà xem lệnh bắt giữ hay bất kỳ giấy tờ gì, cảnh sát giam bà La tại đồn trong 8 tiếng, trước khi chuyển bà sang Nhà tạm giữ Thành phố Trường Sa lúc 11 giờ đêm. Sáu cảnh sát còng tay bà thô bạo đến mức một miếng thịt dài gần 5 cm bị rách khỏi ngón tay cái bên trái của bà. Cảnh sát không hề băng bó ngón tay chảy máu cho bà, và nhốt bà trong một phòng tối và lạnh cả đêm.

Đến 10 giờ sáng hôm sau, mặc dù bị lạnh cóng và đói, bà La vẫn bị đưa đến bệnh viện Trường Kiều để kiểm tra sức khỏe. Bà không hợp tác, nên cảnh sát làm giả kết quả khám sức khỏe cho bà. Khi bị đưa đến Trại tạm giam Số 4 Thành phố Trường Sa vào khoảng 4 rưỡi chiều, bà đã không được ăn trong hơn 40 giờ, và yếu đến mức cảnh sát phải tìm xe lăn cho bà.

Ngày 17 tháng 11 năm 2022, ngày diễn ra phiên tòa của bà, vì bà La từ chối xuống xe khi đến tòa án, một sĩ quan đã kéo lê bà vào tòa án, trước khi ném bà vào ghế trong một phòng nhỏ. Chân bà bị kéo lê trên mặt đất và áo của bà bị kéo lên trùm qua đầu, khiến bà khó thở. Phần thân trên của bà cũng hoàn toàn bị lộ ra ngoài.

Khi bà La không chịu vào phòng xét xử, thì thẩm phán và trợ lý đến phòng nhỏ tuyên án bà 12 tháng tù cùng 15 tháng quản thúc, và phạt 10.000 Nhân dân tệ. Bà bị đưa đến Nhà tù nữ tỉnh Hồ Nam vào đầu năm 2024, mặc dù ban đầu bà được yêu cầu quản thúc thay vì ngồi tù.

2.3.2. Bị cảnh sát lừa gạt trước khi bắt

Bốn cư dân thành phố Tùy Châu, tỉnh Hồ Bắc, bị bắt giữ tại nhà riêng của họ vào khoảng 11 giờ đêm ngày 3 tháng 8 năm 2023. Sau đó, cảnh sát tiết lộ rằng họ đã bố trí một cảnh sát mặc thường phục thuê một căn hộ bên cạnh nhà bà Hà. Viên cảnh sát này giả vờ là một bệnh nhân ung thư và nhờ bà Hà hướng dẫn anh ta học Pháp Luân Công. Sau khi chiếm được lòng tin của bà, anh ta bắt đầu thu thập thông tin về bà cùng 3 học viên khác mà bà có liên hệ, kết quả là tất cả các học viên này đều bị bắt giữ.

Tòa án quận Tăng Đô mở phiên tòa xét xử chung các học viên này vào ngày 27 tháng 6 năm 2024. Thẩm phán kết án họ vào tháng 9 năm 2024. Bà Hà và ông Lãnh Thuận Xương mỗi người bị kết án 7,5 năm tù cùng 10.000 Nhân dân tệ tiền phạt. Trong khi đó, bà Bành Hoa Vân và bà Cung Thái Thanh mỗi người bị kết án 2 năm tù cùng 3.000 Nhân dân tệ tiền phạt.

2.3.3. Bằng chứng buộc tội và lời khai của nhân chứng không vững chắc

Ngày 11 tháng 1 năm 2024, bà Ngụy Xuân Vinh, 72 tuổi, ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, bị kết án 3,5 năm tù và bị phạt 10.000 Nhân dân tệ. Phán quyết đề ngày 11 tháng 1 năm 2023 và do Tòa án Quận Tức Mặc, thành phố Thanh Đảo đóng dấu, đây là sự nhầm lẫn rõ ràng mà tòa án không nhận thấy.

Thẩm phán đề cập đến hai nhân chứng – nhân viên giao đồ ăn Chử Giai Giai của cửa hàng takeaway Mỹ Đoàn và quản lý cửa hàng Vu Hướng Tiền – mặc dù bà Ngụy chỉ nói chuyện với nhân viên giao đồ Chử Giai Giai. Phán quyết cũng viện dẫn chi nhánh của cửa hàng Mỹ Đoàn ở quận Thành Dương nơi bà Ngụy nói với nhân viên Chử về Pháp Luân Công. Tuy nhiên, không có chi nhánh nào như vậy tại địa điểm nói trên.

Bằng chứng truy tố khác gồm 2.242 tập tin âm thanh và video liên quan đến Pháp Luân Công được tìm thấy trong 5 thẻ nhớ tịch thu từ nhà bà Ngụy. Công tố viên Vương cáo buộc bà Ngụy tái phạm (trước đó bà từng 2 lần bị kết án vì đức tin) và cố ý lôi kéo nhân viên Chử vào “tổ chức Pháp Luân Công”. Phán quyết cũng tuyên bố rằng việc bà Ngụy nói với Chử về Pháp Luân Công được “xác thực” là tuyên truyền tà giáo, mặc dù không có luật nào ở Trung Quốc chỉ ra Pháp Luân Công là phạm pháp hay là tà giáo.

Bà Viên Quân Hoa, 60 tuổi, công nhân về hưu của nhà máy may ở thành phố Thọ Quang, tỉnh Sơn Đông, bị bắt tại nhà riêng vào ngày 28 tháng 7 năm 2023. Cảnh sát cố ép bà thừa nhận rằng chính bà là người đã đặt hơn 10 cuốn sách nhỏ về Pháp Luân Công tại một tòa nhà chung cư ở khu dân cư Nhất Trung Viên vào tháng 2 năm 2023. Cảnh sát đe dọa sẽ đưa bà đến Trại tạm giam nếu bà không thừa nhận việc phân phát các tài liệu này. Do cháu trai một tuổi của bà bị bỏ lại ở nhà một mình sau khi bà bị bắt và cha mẹ cháu đang làm việc xa, bà Viên miễn cưỡng nhận tội theo lời cáo buộc của cảnh sát vào đầu giờ chiều. Bà được thả vào ngày hôm sau.

Sau đó, cảnh sát chuyển hồ sơ vụ án của bà Viên cho Viện Kiểm sát thành phố Thọ Quang. Khi bà ra hầu tòa tại Tòa án thành phố Thọ Quang vào ngày 4 tháng 7 năm 2024, công tố viên Tang Tử Quân mang theo một hộp chứa đầy tài liệu Pháp Luân Công, và buộc tội bà Viên phân phát các tài liệu này. Luật sư của bà hỏi công tố viên Tang lấy tài liệu từ đâu và liệu Tang có bất kỳ bằng chứng nào chứng minh rằng thân chủ của ông đã phân phát các tài liệu đó không. Tang không trả lời. Ngày 19 tháng 9 năm 2024, thẩm phán kết án bà Viên 3,5 năm tù và phạt 30.000 Nhân dân tệ.

Ông Vương Kiến, 55 tuổi, và bà Dương Thục Ngọc, 64 tuổi, ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh, bị Tòa án quận Cam Tỉnh Tử xét xử vào ngày 2 tháng 11 năm 2024. Ông Vương bị sốc khi thấy rằng máy tính và máy in do người cha quá cố của ông, ông Vương Vân Đình, cũng là một học viên Pháp Luân Công, để lại đã bị sử dụng làm bằng chứng chống lại ông. Sau đó,ông Vương bị kết án 4 năm tù và bà Dương bị kết án 3 năm tù.

2.3.4. Từ chối để luật sư gặp mặt

Ông Trương Học Phủ, 51 tuổi, hiệu trưởng trường tư thục ở thành phố Tam Hà, tỉnh Hà Bắc, bị bắt vào ngày 14 tháng 7 năm 2023. Ông lên án cảnh sát bắt giữ ông mà không xuất trình bất kỳ giấy tờ tùy thân hay lệnh bắt giữ nào. Sau đó, cảnh sát cử một sỹ quan đến đồn công an để lấy lệnh bắt giữ tạm thời.

Cảnh sát cáo buộc ông Trương đã phát tài liệu Pháp Luân Công trong một khu dân cư. Nhưng họ chỉ có đoạn phim ghi lại cảnh chiếc xe của ông Trương ra vào khu chung cư hôm đó, và video chuông cửa cho thấy một người đàn ông đứng bên ngoài một căn hộ. Đoạn phim chỉ dài vài giây và rất nhiễu. Tuy nhiên, cảnh sát “gộp hai dữ liệu lại với nhau” và kết luận rằng ông Trương là nghi phạm phân phát tất cả số tài liệu Pháp Luân Công trong toàn khu dân cư.

Sau đó, gia đình ông Trương thuê luật sư cho ông. Luật sư đầu tiên bị trại tạm giam từ chối cho gặp ông Trương, và sớm rút khỏi vụ án. Trong khi luật sư thứ hai được phép đến thăm ông, trại tạm giam buộc ông phải ký một thỏa thuận không tiết lộ thông tin, cấm ông tiết lộ với bên ngoài những gì ông Trương đã nói với ông. Luật sư này cũng rút khỏi vụ án vì lý do cá nhân không rõ.

Khi luật sư thứ ba nộp đơn xin gặp ông Trương, trại tạm giam tuyên bố luật sư không được phép gặp ông Trương nữa vì ông từng gặp 2 luật sư (mặc dù luật sư đầu tiên chưa bao giờ được phép gặp ông). Luật sư thứ ba cho biết ông mới được thuê và chưa bao giờ gặp thân chủ của mình. Ông nói thêm rằng ông đã đưa ra bằng chứng cho thấy ông đã đặt lịch hẹn qua hệ thống online để chứng minh rằng gia đình ông Trương đã chính chấm dứt thuê hai luật sư kia.

Người lính canh này cho rằng bằng chứng đó không đáp ứng được yêu cầu của trại tạm giam, vì cần phải có con dấu của hai hãng luật của hai luật sư trước đó. Luật sư thứ ba của ông Trương bác bỏ rằng bất kỳ khách hàng nào cũng có thể chấm dứt hợp đồng với luật sư của họ mà không cần có sự đồng ý của luật sư hoặc hãng luật. Sau nhiều lần đôi co, cuối cùng luật sư cũng được phép gặp ông Trương.

Ông Trương bị đưa ra xét xử vào ngày 5 tháng 1 năm 2024. Công tố viên Từ Lỗi đề nghị mức án 3 năm 2 tháng tù đối với ông Trương, đó chính xác là những gì gia đình ông Trương đã nghe được từ một người trong cuộc tại viện kiểm sát 3 tháng trước khi ông bị truy tố. Khi ông thực sự bị kết án đúng thời hạn tù như vậy vào ngày 29 tháng 1 năm 2024, gia đình ông nhận thấy rõ rằng án tù của ông đã được định sẵn.

2.3.5. Thân nhân bào chữa không được phép xem xét hồ sơ vụ án của các học viên hoặc đại diện cho họ tại tòa án

Sau khi 6 cư dân thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên bị bắt vào ngày 24 tháng 5 năm 2023, người nhà của 4 học viên nộp đơn xin làm người thân bào chữa không phải luật sư cho họ, nhưng thẩm phán viện đủ mọi lý do để bác đơn của họ.

Khi bác bỏ chồng của bà Lý Đào, thẩm phán Hồ lập luận rằng ông là nhân chứng bên công tố, vì ông đã trả lời các câu hỏi của cảnh sát về việc vợ ông đọc sách Pháp Luân Công và luyện công ở nhà khi ông đến lấy đồ dùng cá nhân của bà tại đồn công an.

Bố chồng của bà Từ Nguyệt Cầm bị từ chối vì ông cũng tu luyện Pháp Luân Công. Ông cũng không được phép tham dự phiên tòa.

Con gái của bà La Nghĩa ban đầu được chấp thuận làm thân nhân bào chữa cho bà, nhưng thẩm phán Hồ không cho phép cô xem xét hồ sơ vụ án và cáo trạng của bà La, khăng khăng rằng chỉ có luật sư mới có thể làm như vậy. Không còn lựa chọn nào khác, con gái của bà La phải thuê luật sư cho bà. Khi cô đi cùng luật sư đến tòa để xem xét hồ sơ vụ án của mẹ mình, thẩm phán Hồ đảo ngược quyết định, không cho phép cô làm thân nhân bào chữa với lý do cô đang mang thai.

Ngoài ra, thẩm phán chỉ cho phép luật sư của bà La đọc và chép tay tài liệu vụ án, không được photo hoặc chụp ảnh. Luật sư nộp đơn khiếu nại thẩm phán Hồ, cuối cùng ông ta cho phép luật sư photo, nhưng vẫn không được phép chụp ảnh. Thẩm phán Hồ cũng yêu cầu luật sư ký một thỏa thuận cam kết.

2.3.6. Tòa sơ thẩm nói dối về án tù và lừa dối gia đình để từ chối luật sư kháng cáo

Khoảng tháng 4 năm 2023, gia đình của bốn học viên Bắc Kinh, bao gồm bà Đổng Tú Vinh, bà Lưu Ngọc Hồng, bà Lưu Tinh và bà Cận Thục Anh, đã được Tòa án quận Đại Hưng thông báo về việc họ bị kết án, với bà Lưu Ngọc Hồng bị kết án 2 năm tù, bà Lưu Tinh bị kết án 1 năm 9 tháng tù, bà Đổng bị kết án 1 năm 4 tháng tù, và bà Cận bị kết án 1 năm tù. Gia đình các học viên đã thuê luật sư kháng cáo, nhưng Tòa án đã lừa họ bỏ luật sư bằng cách tuyên bố các học viên sẽ sớm được thả do mức án “nhẹ nhàng”. Do đó, các gia đình đã bỏ luật sư.

Tháng 7 năm 2023, gia đình bà Cận nhận ra có điều không ổn khi bà không được thả như dự kiến. Sau đó, khoảng tháng 12 năm 2023, họ phát hiện tòa án đã nói dối về thời hạn tù của bà và ba học viên khác. Bà Cận, bà Lưu Ngọc Hồng và bà Lưu Tinh đều bị kết án 4,5 năm tù và bị phạt 5.000 Nhân dân tệ, trong khi bà Đổng bị kết án 4 năm tù và bị phạt 4.000 Nhân dân tệ.

Mặc dù gia đình bà Đổng đã nộp đơn kháng cáo thay mặt bà, nhưng Tòa án Trung cấp Thành phố Bắc Kinh đã bác đơn kháng cáo của bà, cũng không rõ ngày bác đơn. Gia đình bà không được phép đến thăm bà cho đến khoảng tháng 1 năm 2024.

2.3.7. Giả mạo chữ ký của luật sư

Tòa án Trung cấp Hán Giang ở thành phố Tiên Đào, tỉnh Hồ Bắc đã tổ chức phiên phúc thẩm cho vụ án chung của hai phụ nữ địa phương vào ngày 20 tháng 3 năm 2024. Một luật sư bào chữa chỉ ra rằng tòa sơ thẩm đã vi phạm pháp luật bằng cách giả mạo chữ ký của ông.

Bà Dương Đông Mai và bà Lưu Diễm Thu bị bắt vào ngày 7 tháng 5 năm 2023, khi họ bị tố giác phát tặng tài liệu thông tin Pháp Luân Công. Tòa án Thành phố Tiên Đào mở phiên tòa chung xét xử hai nữ học viên này vào ngày 19 tháng 10 năm 2023, và kết án họ vào ngày 29 tháng 11. Bà Dương bị kết án 2 năm 3 tháng tù và bị phạt 10.000 Nhân dân tệ. Bà Lưu bị kết án 1 năm 2 tháng tù và bị phạt 5.000 Nhân dân tệ.

Trong phiên tòa phúc thẩm, luật sư của bà Lưu đã lên án Tòa án Thành phố Tiên Đào vì không cho ông xem bản cáo trạng của thân chủ mình trước phiên tòa mở ngày 19 tháng 10 năm 2023. Theo quy định của luật pháp Trung Quốc, luật sư phải được cung cấp trước bản cáo trạng của thân chủ để có thể chuẩn bị lời bào chữa. Để che đậy sai sót, Tòa án Thành phố Tiên Đào đã giả mạo chữ ký và tuyên bố ông đã nhận bản cáo trạng và ký xác nhận trước khi phiên tòa bắt đầu.

2.3.8. Dùng thủ đoạn gian dối để thay đổi bản án quản chế thành án tù 4,5 năm

Tòa án quận Diên Khánh ở Bắc Kinh kết án bà Trương Liên Vũ 1 năm tù cùng 2 năm quản chế vào ngày 28 tháng 5 năm 2024, nhưng 2 tuần sau đó bí mật tăng mức án lên thành 4,5 năm tù cùng 9.000 Nhân dân tệ tiền phạt mà không qua xét xử hợp pháp.

Khổ nạn này của bà Trương bắt nguồn từ vụ bắt giữ bà 6 năm trước đó, vào ngày 14 tháng 5 năm 2018. Sau khi thả bà tại ngoại vào ngày hôm sau, cảnh sát liên tục sách nhiễu bà Trương tại nhà, cố gắng ép bà từ bỏ đức tin của mình. Vì vậy, bà Trương buộc phải sống phiêu bạt. Sức khỏe bà suy giảm và cuối cùng bà phải trở về nhà.

Ngày 15 tháng 5 năm 2024, thẩm phán Lý Song dẫn theo một số người tới nhà bà Trương. Họ hứa với chồng bà rằng chỉ kết án bà 1 năm nếu ông hợp tác để tổ chức phiên tòa tại nhà ông bà. Với mong muốn bảo vệ vợ mình, chồng bà Trương thuyết phục bà tham gia phiên tòa tại nhà để được giảm nhẹ bản án. Do đó, thẩm phán kết án bà Trương 1 năm tù cùng 2 năm quản chế. Bà Trương từ chối ký vào biên bản phiên tòa, nhưng chồng bà ký thay.

Ngày 28 tháng 5 năm 2024, một nhân viên tòa án chuyển bản án chính thức tới nhà bà Trương. Chồng bà nhận bản án và nhanh chóng cất đi mà không đọc nội dung. Ông nghĩ đó là bản án 1 năm tù cùng 2 năm quản chế. Chỉ khi bà Trương được tòa án thông báo vào tháng 9 năm 2024 để đi khám sức khỏe chuẩn bị thụ án tù, bà và chồng mới nhận ra thẩm phán đã kết án bà 4,5 năm tù cùng 9.000 Nhân dân tệ tiền phạt. Sau đó, chồng bà lấy bản án ra xem, và thấy không phải là án nhẹ như ông nghĩ.

PHẦN 3. TỔN THẤT LÂU DÀI ĐỐI VỚI CÁC HỌC VIÊN BỊ KẾT ÁN VÀ GIA ĐÌNH CỦA HỌ

Những bản án oan sai không chỉ gây tổn hại về thể chất, tinh thần và tài chính cho các học viên, mà còn gây tổn thương cho những người thân yêu của họ, khiến họ trở thành nạn nhân thứ cấp của cuộc bức hại không ngừng nghỉ này.

3.1. Tình trạng sức khỏe suy giảm khi bị giam giữ

Bà Nhiễm Quan Quyền, 75 tuổi, cư dân Thiên Tân, bị bắt vào ngày 1 tháng 12 năm 2023, và bị đưa đến trại tạm giam Số 1 quận Tân Hải. Bắt đầu từ giữa tháng 2 năm 2024, bà bắt đầu cảm thấy yếu ớt. Bà cần người giúp đỡ để đi lại và ra khỏi giường. Thị lực của bà trở nên mờ dần. Bà đã ngất xỉu hai lần và đại tiểu tiện không tự chủ. Gia đình bà cho biết bà hoàn toàn khỏe mạnh trước khi bị bắt, và lo lắng rằng bà trở nên ốm yếu do bị tra tấn và ngược đãi.

Ngay sau khi bà Nhiễm đổ bệnh, bà đã được Trương Hiểu Bằng, phó giám đốc trại tạm giam, và 2 quản giáo nam đưa đến Bệnh viện Đường Cô. Vì bà từ chối hợp tác với Trương trong quá trình kiểm tra, ông ta tát vào mặt bà ít nhất 4 lần. Trương cũng từ chối tiết lộ kết quả kiểm tra của bà. Mặc dù các triệu chứng của bà vẫn tiếp diễn, nhưng chính quyền từ chối để bà tại ngoại.

Công tố viên Vương Điền đe dọa sẽ khiến bà Nhiễm bị kết án 4 năm tù nếu bà từ chối nhận tội để đổi lấy một mức án nhẹ hơn. Bà từ chối hợp tác, và bị Tòa án quận Tân Hải kết án 2,5 năm tù sau hai phiên xét xử vào ngày 26 tháng 3 và ngày 2 tháng 4 năm 2024.

3.2. Sinh kế bị ảnh hưởng bởi cuộc bức hại

3.2.1. Tòa án Hồ Bắc tịch thu gần hết tiền trong tài khoản ngân hàng của quả phụ 75 tuổi bị kết án 3 năm

Sau khi chồng bà Nhan Thanh Nga qua đời, bà sống dựa vào khoản trợ cấp tử tuất 280 Nhân dân tệ và khoản trợ cấp thu nhập thấp 140 Nhân dân tệ mỗi tháng.

Ngày 4 tháng 12 năm 2024, khi bà Nhan, 75 tuổi, sống ở thành phố Ma Thành, tỉnh Hồ Bắc, đến ngân hàng để rút tiền, bà đã sốc khi thấy tài khoản của mình chỉ còn số dư 12 Nhân dân tệ. Nhân viên ngân hàng cho bà xem bản ghi giao dịch ngày 2 tháng 12, trong đó một nhân viên của Tòa án thành phố Ma Thành đã đến và rút 4.900 Nhân dân tệ từ tài khoản của bà, tài khoản ban đầu vốn có số dư 4.912 Nhân dân tệ.

Bà Nhan cùng con gái đến tòa án vào ngày hôm sau. Tuy nhiên, chỉ có con gái bà được phép vào bên trong nói chuyện với nhân viên tòa án. Nhân viên này cho biết bà Nhan đã bị kết án 3 năm tù với khoản tiền phạt 5.000 Nhân dân tệ vào ngày 4 tháng 7 năm 2024 vì “tuyên truyền Pháp Luân Công”. Ông ta tuyên bố bà vẫn còn nợ họ 100 Nhân dân tệ trước khi đuổi con gái bà ra ngoài.

Hiện vẫn chưa rõ liệu tòa án có dự định bắt giam bà Nhan để thi hành án tù 3 năm hay không.

3.2.2. Tài xế nhà máy dầu bị kết án tù và sa thải vì tu luyện Pháp Luân Công

Ông Vương Ngạn Minh, 54 tuổi, từng là tài xế ở Nhà máy Sản xuất Dầu Số 10 Đại Khánh, bị bắt vào ngày 28 tháng 6 năm 2023 tại nơi làm việc. Cảnh sát tuyên bố camera giám sát đã ghi lại cảnh ông dán áp phích về Pháp Luân Công gần nhà.

Cảnh sát xông vào nhà ông Vương và tịch thu các sách Pháp Luân Công, một số thẻ kẹp sách và một số đĩa DVD có thông tin về Pháp Luân Công. Họ đe dọa người nhà ông rằng những tài liệu này là đủ để khiến ông bị kết án. Họ cũng ra lệnh cho gia đình ông gây áp lực buộc ông Vương phải từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công, nhưng ông Vương không dao động.

Trong phiên xử của Tòa án Khu Phát triển Công nghệ cao ngày 25 tháng 9, không ai trong gia đình ông Vương có mặt. Không rõ là do tòa án không thông báo cho gia đình ông về phiên xử hay họ không được phép tham dự. Ông Vương bị kết án 3,5 năm tù và phạt 20.000 Nhân dân tệ.

Ngày 18 tháng 1 năm 2024, ban lãnh đạo Nhà máy Sản xuất Dầu Số 10 Đại Khánh sa thải ông Vương.

3.3. Tác động đến gia đình

Bản thân các học viên không phải là nạn nhân duy nhất của cuộc bức hại, mà nó còn mang đến nỗi sợ hãi và áp lực to lớn cho các thành viên trong gia đình họ.

3.3.1. Hoàn cảnh khó khăn của các gia đình

Ông Lưu Chí Minh, 51 tuổi, cư dân thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam, bị kết án 3,5 năm tù và bị phạt 10.000 Nhân dân tệ vào ngày 22 tháng 4 năm 2024. Ông Lưu từng là nhân viên đưa thư và dịch vụ đi xe chung trước khi ở nhà toàn thời gian để chăm sóc chị gái mắc chứng tự kỷ và cậu con trai 9 tuổi. Nguồn thu nhập duy nhất của gia đình ông là từ người vợ làm công việc bảo mẫu. Sau khi ông bị bắt vào ngày 16 tháng 11 năm 2023, vợ ông cũng bị bắt và thẩm vấn. Lời khai của bà được dùng để chống lại ông mà bà không hay biết. Bà cũng mất công việc trông trẻ vì vụ việc này. Bà đang tìm việc làm, trong khi chăm sóc con trai và cố gắng đưa chị dâu về nhà sau khi bị chính quyền ép đưa vào bệnh viện tâm thần.

2024-4-28-213033-0--ss.jpg

Ông Lưu Chí Minh và con trai

3.3.2. Cả gia đình bị nhắm mục tiêu

Bà Tôn Thải Diễm, ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt vào ngày 12 tháng 5 năm 2024, sau đó bị kết án 3 năm 9 tháng tù.

Kể từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, gia đình bà Tôn liên tục trở thành mục tiêu bị nhắm đến. Trước đó, bà từng bị kết án 3 năm 3 tháng tù sau lần bị bắt năm 2014. Chồng bà, ông Quách Kỳ, sống trong áp lực khủng khiếp trong nhiều năm, và qua đời ngày 15 tháng 6 năm 2021 ở tuổi 51. Áp lực tinh thần từ cuộc bức hại cũng ảnh hưởng nặng nề đến sức khỏe của cha chồng và cha ruột bà, họ lần lượt qua đời vào tháng 6 năm 2016 và năm 2019.

Mẹ bà Tôn, bà Vương Ngọc Hà, 85 tuổi, vừa mãn hạn 3 năm tù vào tháng 9 năm 2024 vì tu luyện Pháp Luân Công, và chứng kiến việc con gái bị truy tố. Hiện tại, bà cụ gặp khó khăn trong việc di chuyển và thị lực bị mờ do bị đục thủy tinh thể. Bà và cháu trai 16 tuổi (con trai của bà Tôn) đang gặp khó khăn trong việc tự sinh sống.

3.3.3. Người phụ nữ Trùng Khánh, người chăm sóc duy nhất cho chồng, bị đóng băng tài khoản ngân hàng khi bà từ chối ra trình diện để thụ án tù

Ngày 28 tháng 12 năm 2021, bà Hồ Khai Quân, ở Trùng Khánh, bị kết án 5 năm tù và phạt 15.000 Nhân dân tệ. Bà kháng cáo lên Tòa án Trung cấp Số 2 Trùng Khánh, và nhiều tháng sau, tòa án này ban hành phán quyết giữ nguyên bản án ban đầu. Bà tiếp tục kháng cáo lên Tòa án Nhân dân Cao cấp Trùng Khánh, nhưng cũng bị bác đơn vào một ngày không xác định.

Năm 2014, chồng bà Hồ bị chẩn đoán ung thư vòm họng giai đoạn cuối. Thanh quản của ông bị cắt bỏ, và ông không thể nói nữa. Ông cũng cần chế độ ăn đặc biệt. Vì hoàn cảnh của ông, hai vợ chồng ông cố gắng tìm người chăm sóc tốt cho ông, và từ đó bà Hồ chăm sóc ông. Vụ bắt giữ và kết án bà Hồ giáng một đòn mạnh vào ông, và bệnh tình của ông càng trầm trọng. Hiện giờ ông hoàn toàn mất khả năng ăn, và chỉ có thể hấp thụ chất lỏng.

Từng nhiều lần nhắm đến bà Hồ vì đức tin của bà vào Pháp Luân Công, chính quyền địa phương biết rõ hoàn cảnh gia đình bà. Để ép bà đồng ý vào tù sau thất bại của bản kháng cáo gần nhất, họ hứa hẹn rất nhiều về việc chăm sóc chồng bà. Khi không thành, họ đóng băng tất cả các tài khoản ngân hàng của bà, và cả tài khoản thanh toán Wechat mà bà sử dụng để thanh toán các chi phí hàng ngày.

Hiện chưa rõ liệu bà Hồ đã bị đưa trở lại trại giam hay chưa.

3.3.4. Con gái của học viên bị sách nhiễu và bị liệt vào danh sách “thành phần nhạy cảm”

Ngày 20 tháng 4 năm 2024, gia đình bà Vương Vĩnh Hoa xác nhận rằng bà Vương, một cư dân thành phố Tần Hoàng Đảo, tỉnh Hà Bắc, đã bị kết án 3 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công. Trước bản án gần nhất này, bà Vương từng bị tống giam 3,5 năm vì đức tin. Chồng bà, cũng là một học viên Pháp Luân Công, đã chết năm 2017, 5 năm sau khi bị giam giữ và tra tấn không ngừng nghỉ trong 4 năm.

Sau khi bà Vương bị bắt gần đây, con gái bà là cô Minh (hoá danh), vốn lớn lên khi chứng kiến cha mẹ bị bức hại, phải đối mặt với sự sách nhiễu của cảnh sát. Công ty truyền thông mà cô làm việc cũng bị cảnh sát ép buộc phải sa thải cô.

Ngày 14 tháng 7 năm 2023, cảnh sát lục soát nhà cô Minh, tịch thu nhiều đồ đạc có giá trị hàng chục ngàn tệ. Họ lấy cớ điều tra vụ việc của mẹ cô để đột nhập nhà cô.

Ngày 22 tháng 3 năm 2024, cô Minh đặt một chuyến đi tới Bắc Kinh. Sau khi cô mua vé tàu, cảnh sát gọi cho cô và yêu cầu cô hủy chuyến đi. Cô tuân theo. Khi cô thử mua một vé khác vào ngày 22 tháng 4, cô vẫn bị yêu cầu không được phép tới Bắc Kinh. Cảnh sát cũng cho biết cô bị cấm du lịch, và phải được họ chấp thuận trước khi đi Bắc Kinh. Cô Minh xin cảnh sát cho cô đi du lịch Bắc Kinh, nhưng họ yêu cầu cô quay về trong ngày. Vào ngày đi, cô bị nhân viên an ninh ở ga tàu chặn lại và lục soát túi.

Sau đó, cô Minh đặt một kỳ nghỉ tới Hàn Quốc. Cô đã trả hàng chục ngàn tệ cho khách sạn và vé máy bay, nhưng nhân viên hải quan ngăn cô và con gái lên máy bay, và cho biết cảnh sát yêu cầu cô báo cáo với họ lập tức. Cô đến đồn công an, và họ nói cô bị liệt kê vào “thành phần nhạy cảm” và chịu “sự giám sát chặt chẽ”. Cô không được phép rời Đường Sơn mà không có sự cho phép của họ, càng không được rời khỏi Trung Quốc. Cảnh sát cũng đe dọa ép công ty chồng cô sa thải anh ấy.

3.3.5. Con trai của học viên bị buộc phải bán phòng khám tư nhân

Sáu năm sau khi ông Hồ Bưu, 78 tuổi, một công chức y tế về hưu ở huyện Cổ Lận, tỉnh Tứ Xuyên, mãn hạn tù 4,5 năm vì tu luyện Pháp Luân Công, Phòng An sinh Xã hội huyện Cổ Lận đột nhiên gọi điện cho ông, yêu cầu ông đến tháng 3 năm 2020 phải hoàn trả lại một khoản “trả thừa” là 231.816,42 Nhân dân tệ. Khoản “trả thừa” đó là tiền lương hưu được trả cho ông trong thời gian 4,5 năm ông bị giam trong tù.

Ông Hồ từ chối, vì tiền lương hưu là tài sản mà ông kiếm được một cách hợp pháp. Sau đó, phòng an sinh xã hội và cảnh sát bắt đầu sách nhiễu ông và gia đình. Sau khi ông buộc phải sống xa nhà, cảnh sát sách nhiễu con trai ông, một bác sỹ, và lục soát phòng khám tư nhân của anh. Để tránh bị sách nhiễu, con trai ông buộc phải trả 231.816,42 Nhân dân tệ thay cho cha mình. Anh cũng trả thêm 21.500 Nhân dân tệ tiền phạt của phòng thương mại và y tế địa phương đối với phòng khám của anh. Anh nghĩ như thế là đủ, nhưng cảnh sát vẫn yêu cầu anh phải thuyết phục cha mình từ bỏ Pháp Luân Công.

Bác sỹ Hồ biết cha anh sẽ không bao giờ từ bỏ đức tin của ông, bởi vì tu luyện Pháp Luân Công không có gì sai, nhưng cảnh sát liên tục sách nhiễu và đe dọa đóng cửa phòng khám của anh, thậm chí còn đe dọa vợ và con trai anh. Cảm thấy tuyệt vọng và bất lực, anh đã bán phòng khám của mình.

3.3.6. Người vợ lưu lạc tha phương kêu gọi cảnh sát và các quan chức tư pháp trả tự do cho người chồng bị cầm tù oan sai

Ngày 11 tháng 5 năm 2024, một đôi vợ chồng ở thành phố Xích Phong, Nội Mông, bị bắt vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công. Trong khi bà Trương Phượng Hiệp được tại ngoại một tuần sau đó do bệnh tim nặng, chồng bà là ông Tôn Hiểu Minh vẫn bị giam giữ và bị kết án 2,5 năm tù vào ngày 28 tháng 10 năm 2024. Bà Trương, người không xuất hiện tại phiên toà vì đang lẩn trốn để tránh bị bức hại, bị đưa vào danh sách truy nã của cảnh sát.

Trong khi sống lưu lạc, bà Trương gần đây đã viết một lá thư cho các quan chức liên quan đến vụ án, kêu gọi họ không bức hại Pháp Luân Công.

“Tôi hiểu các vị đang thực thi công việc của mình, và các vị không có quyền đưa ra quyết định về những vụ án (Pháp Luân Công) như vậy. Nhưng tôi tin rằng các vị vẫn có quyền hạn để giảm nhẹ cuộc bức hại hoặc tuyên chồng tôi một mức án nhẹ hơn. Tôi cảm thấy buồn khi thấy chồng tôi vẫn bị kết án dù không vi phạm pháp luật. Tôi không còn niềm tin vào hệ thống tư pháp ở Trung Quốc và tôi buộc phải bỏ nhà ra đi”, bà viết trong thư.

“Sau bao nhiêu năm, các vị nên nhận thức rõ ràng rằng các học viên Pháp Luân Công đều là người tốt và pháp môn này được thực hành bởi những người dân từ trên khắp thế giới. Tôi kêu gọi các vị hãy suy nghĩ về lý do tại sao chúng tôi vẫn kiên định đức tin của mình mặc dù phải đối mặt với cuộc bức hại nghiêm trọng như vậy ở Trung Quốc.”

“Khi tôi thấy mọi người đi du lịch hoặc dành thời gian cho gia đình, tôi ghen tị với họ. Nhưng phải đối mặt với sự đàn áp chưa từng có và nguy cơ bị bắt và đánh chết bất cứ lúc nào, làm sao tôi có thể không sợ hãi hoặc chịu áp lực. Giờ đây, tôi buộc phải sống xa nhà, không biết ngày nào mới có thể trở về. Tôi lo lắng cho chồng tôi đang thụ án trong tù, cha mẹ già yếu cần tôi chăm sóc và con trai vừa mới kết hôn.”

“Trong suốt cuộc đời, chúng ta liên tục đưa ra những lựa chọn khác nhau, có lớn có nhỏ. Chúng ta có thể bù đắp cho những sai lầm nhỏ. Nhưng trước sự lựa chọn cuối cùng giữa đúng và sai, giữa sinh và tử, việc lựa chọn sai lầm có thể vĩnh viễn mang lại những hối tiếc cho chúng ta. Đừng bán rẻ lương tri của mình vì kim tiền hay quyền lực. Tất cả chúng ta đều đóng một vai trò trong xã hội và đó là sự lựa chọn của riêng chúng ta về con đường mình sẽ đi.”

Báo cáo liên quan:

Báo cáo tháng 11 năm 2024: 64 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì đức tin

Báo cáo tháng 10 năm 2024: 48 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì đức tin

Báo cáo tháng 9 năm 2024: 18 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết và 57 học viên bị kết án

Báo cáo tháng 7 và tháng 8 năm 2024: 94 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì kiên định đức tin

Báo cáo nửa đầu năm 2024: 447 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì kiên định đức tin

Báo cáo tháng 5 năm 2024: 71 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì kiên định đức tin

Báo cáo tháng 4 năm 2024: 84 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì kiên định đức tin

Báo cáo tháng 3 năm 2024: 73 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì kiên định đức tin

Báo cáo tháng 2 năm 2024: 56 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì kiên định đức tin

Báo cáo tháng 1 năm 2024: 122 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì kiên định đức tin

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/6/487984.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/14/223630.html

Share