Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-11-2024] Ngày 26 tháng 7 năm 2019, bà Ngô Lệ Hiền ở thành phố Phúc Xuân, tỉnh Liêu Ninh, bị kết án 4,5 năm tù, và bị chuyển đến Nhà tù Nữ Liêu Ninh để thụ án.
Trong tù, bà Ngô bị tù nhân cùng phòng giam tra tấn tàn bạo theo chỉ lệnh của lính canh. Bà trở nên gầy xơ xác, và không thể đứng vững được. Các tù nhân cùng phòng gọi bà là “xác sống”. Bà được thả vào ngày 14 tháng 1 năm 2024.
Sau đây là tóm tắt những tra tấn mà bà phải chịu đựng trong tù.
Bị kết án 4,5 năm tù
Bà Ngô, 67 tuổi, tin tưởng Pháp Luân Công đã cải thiện sức khỏe cho bà và giúp bà kiềm chế được tính khí không tốt. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, bà cảm thấy cần phải nói cho mọi người rằng Pháp Luân Công hoàn toàn không giống những gì mà chính quyền tuyên truyền. Việc này khiến bà bị cảnh sát bắt giam vào tháng 4 năm 2010, sau đó bị kết án 3 năm tù vào tháng 9 năm 2010. Năm 2019, bà lại bị bắt và kết án. Bà bị cầm tù tổng cộng 7,5 năm, và trong khi bị giam tại nhà tù Nữ Liêu Ninh, bà bị tra tấn, bao gồm nhổ tóc và đập đầu vào tường, biệt giam, dội nước lạnh trong mùa đông, lột quần áo, và phơi mình trong thời tiết băng giá.
Ngày 24 tháng 4 năm 2018, Bành Nhạc và Ngụy Chấn Hưng từ Đồn Công an Phúc Xuân, cùng với các cảnh sát của Đồn Công an Kiến Thiết, bắt bà Ngô tại nhà mà không có lý do. 9 học viên Pháp Luân Công khác cũng bị bắt vào khoảng thời gian đó. Sau khi bị giam tại trại tạm giam Phúc Xuân trong 37 ngày, bà Ngô và 4 học viên khác được thả.
Bà Ngô lại bị bắt vào ngày 29 tháng 9 năm 2018, khi đang nói với mọi người về Pháp Luân Công. Cùng ngày, viên cảnh sát bắt giữ ở đồn công an Quang Minh giải bà đến trại tạm giam Phúc Xuân.
Khi bà Ngô có biểu hiện triệu chứng suy tim, một lính canh hỏi bác sỹ của trại tam giam liệu bà có thể bị chết không. Bác sỹ cho biết bà Kim Thuận Nữ, một học viên khác bị giam giữ, đã chết vào sáng sớm hôm đó, ngày 10 tháng 10 năm 2018.
Vì thế, bà Ngô bảo lãnh tại ngoại vì lý do sức khỏe. Nhân viên của Viện kiểm sát quận Vương Hoa và tòa án quận Vương Hoa sách nhiễu bà tại nhà nhiều lần. Thậm chí trước khi hoàn toàn bình phục, bà vẫn bị bắt phải có mặt tại tòa. Sau phiên tòa, các viên chức đó vẫn tiếp tục sách nhiễu bà, nên bà Ngô quyết định rời khỏi nhà để tránh bức hại.
Vài tháng sau, bà Ngô lo lắng cho chồng nên trở về nhà vào đêm ngày 26 tháng 7 năm 2019, nhưng bị bắt ngay vào tầm 8 giờ sáng hôm sau. Chiều hôm đó, bà bị còng tay và bị đưa đến trại tạm giam Phúc Xuân.
Sau đó, bà Ngô bị kết án 4,5 năm tù và phạt 20.000 Nhân dân tệ.
Bị tra tấn trong tù
Tháng 8 năm 2019, bà Ngô bị chuyển đến Khu 1 nhà tù Nữ tỉnh Liêu Ninh. Hai tù nhân cùng phòng, Đỗ Kim Quyên và Phòng Uyển Kiều, được chỉ đạo giám sát và tra tấn bà.
Không cho dùng nhà vệ sinh hay tắm rửa
Đỗ và các tù nhân cùng phòng khác không cho bà Ngô tắm rửa, sử dụng nhà vệ sinh, uống nước, hay sử dụng nước cho bất kỳ mục đích nào. Tóc bà trở nên bẩn và bết vào nhau. Quần áo trên người bà cũng cứng lại vì bẩn. Các tù nhân cùng phòng đều phải bịt mũi mỗi khi đi ngang qua bà.
Có lần, Đỗ cấm bà Ngô dùng nhà vệ sinh. Bà Ngô bắt đầu đổ mồ hôi trong khi cố gắng kiềm chế. Khi không thể kiềm chế được nữa, bà lao vào nhà vệ sinh, thì bị Đỗ chửi mắng. Vài lần khác, ở xưởng lao động, khi Đỗ cấm bà Ngô dùng nhà vệ sinh, bà Ngô lao đến nhà vệ sinh thì bị các tù nhân khác giữ lại và đánh. Bà bị đè chặt xuống đất. Khi bà hét lên để phản đối, các tù nhân đó nhét giẻ vào miệng bà.
Còn có vài lần các tù nhân cùng phòng đẩy bà Ngô xuống đất và đánh bà.
Bị đánh đập trong giá lạnh
Vào mùa đông, trong khi các tù nhân cùng phòng vẫn còn cảm thấy lạnh cho dù họ đắp chăn và giữ bình nước nóng, hàng ngày, tù nhân Đỗ mở cửa sổ suốt mùa đông và bắt bà Ngô đứng ở chỗ lộng gió nhất trong hơn 3 tiếng đồng hồ buổi tối, đồng thời còn lột hết quần áo ấm, chỉ cho bà mặc quần áo mỏng. Trong lúc đó, các tù nhân cùng phòng chửi mắng bà.
Bà Ngô thường không được ngủ trước 11 giờ đêm. Bà ngủ trên tấm ván gỗ đặt ở chỗ lộng gió mà không có chăn đắp, và chỉ có thể che thân bằng một cái ga trải giường trong khi chỉ mặc bộ đồ mỏng manh.
Đỗ còn chửi và đánh đập bà Ngô. Đôi khi cô ta còn dùng dép đánh bà Ngô khi đã đánh bà mỏi tay. Dép làm miệng bà Ngô bị chảy máu.
Minh họa tra tấn: Đánh đập hung bạo
Bị dội nước lạnh và phơi trong thời tiết băng giá
Một ngày mùa đông, các tù nhân cùng phòng mở cửa sổ nhà tắm và đổ đầy nước lạnh vào bồn. Sau đó, bà Ngô bị họ lôi vào phòng tắm trong bộ quần áo mỏng manh và đi dép lê. Các tù nhân cùng phòng hỏi bà có sợ không, vì chưa từng có ai sống sót khi bị tra tấn như vậy. Khi họ biết bà Ngô không từ bỏ đức tin của mình, họ dội nước lạnh lên mặt bà. Bà gần như bị chết ngạt. Sau đó, các tù nhân dội nước lạnh lên người bà. Vì bà vẫn không từ bỏ, đám tù nhân đó bỏ đi.
Minh họa tra tấn: Dội nước lạnh
Một nhóm tù nhân khác đến và giúp bà Ngô đứng dậy. Họ cố thuyết phục bà từ bỏ đức tin, để không bị đối xử như vậy nữa. Sau khi bà được đưa lại buồng giam, mặc dù quần áo vẫn còn ướt, bà bị bắt đứng ở nơi lộng gió đến tận 10 giờ đêm rồi mới được đi ngủ.
Bị biệt giam
Mùa đông năm 2021, bà Ngô bị biệt giam. Các tù nhân Đỗ và Diêu giám sát bà trong các khóa tẩy não.
Họ đổ nước lạnh lên sàn nhà và bắt bà Ngô cởi hết quần áo ấm, chỉ có mỗi bộ quần áo mỏng trên người. Sau đó, bà bị bắt ngồi trên sàn nhà, khiến quần áo trên người bà ướt đẫm. Các tù nhân này còn đổ đầy các chai nước và dội nước lên quần áo của bà. Giày của bà cũng bị sũng nước.
Bà Ngô bị cấm tắm rửa, và đôi khi còn không được ăn.
Bị đánh đập và chửi mắng
Mùa hè năm 2022, Tống Vĩnh Mai, trưởng nhóm sản xuất, yêu cầu bà Ngô quay video tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công, nếu không đội sản xuất của họ không được mua nhu yếu phẩm hàng ngày và bị phạt ngồi trên ghế nhỏ trong nhiều giờ. Bà Ngô từ chối làm theo, nên bị các tù nhân cùng phòng chửi mắng.
Có lần tại xưởng, khi bà Ngô vừa ngồi xuống thì bị một nhóm người đá từ phía sau. Bà ngã xuống, và bị lôi ra cửa sổ. Trong lúc không ngừng chửi mắng bà, các tù nhân đó đấm đá bà, và rồi dội nước bẩn lên người bà. Việc này xảy ra vài lần. Một tù nhân cùng phòng còn dùng chổi đánh bà Ngô đến mức cả hai cánh tay bà tím bầm và đi khập khiễng. Một tù nhân khác dùng một cuộn băng đánh bà.
Một lần, vài tù nhân cùng phòng lao lên giường bà và đánh bà. Thỉnh thoảng, họ đá bà từ phía sau khi bà đang đi, khiến bà bị ngã. Sau đó, các tù nhân cùng phòng lại bắt đầu đánh bà. Một số tù nhân dội nước lên chăn của bà, khiến bà phải đắp chăn ướt đi ngủ.
Vì bà Ngô không từ bỏ Pháp Luân Công, lính canh bắt các tù nhân cùng phòng ngồi trên ghế nhỏ cùng với bà Ngô mỗi ngày một tiếng đồng hồ, để kích động hận thù đối với bà Ngô. Trong thời gian đó, các tù nhân cùng phòng, những người rất khó chịu với việc tra tấn này, không ngừng đánh đập và chửi mắng bà Ngô.
Hậu quả của sự tra tấn này là bà Ngô trở nên hốc hác và yếu ớt. Bà không thể đứng vững được. Một tù nhân cùng phòng nói: “Nhìn bà thật kinh. Bà là cái xác sống”.
Sau đó, đến lượt các tù nhân ở buồng giam khác tra tấn bà Ngô. Họ nói với bà: “Bà có thể sống được bao lâu nữa? Bà gần như đã chết rồi. Hãy để chúng tôi tiễn bà đi”. Rồi họ bắt đầu hát các bài hát đám tang cho bà.
Bà Ngô được thả vào ngày 14 tháng 1 năm 2024, sau khi mãn hạn
Ba năm tù vào năm 2010
Ngoài án tù gần đây này, bà Ngô từng bị Tòa án Quận Vương Hoa kết án 3 năm tù vào tháng 9 năm 2010. Trong khi thụ án tại nhà tù Nữ tỉnh Liêu Ninh, lính canh Lan ở Khu 1 chỉ đạo 2 tù nhân cùng phòng “xử lý” bà. Họ đánh đập bà vì bà không từ bỏ Pháp Luân Công. Sau khi đánh bà ngã xuống đất, họ lại lôi bà lên và đánh tiếp. Tù nhân thứ ba cũng tham gia và tiếp tục đánh bà khi người đầu tiên mệt.
Tái hiện tra tấn: Đánh đập
Tháng 11 năm 2010, 3 lính canh đưa bà Ngô đến một căn phòng rộng không có camera an ninh. Họ cấm bà ngủ, và bắt bà đứng trước cửa sổ để mở, trong khi chỉ mặc bộ đồ mỏng manh. Sau đó, họ đổ nước lạnh lên đầu bà và làm bà ướt đẫm. Họ cởi áo của bà, bắt bà cởi trần đứng cạnh cửa sổ trong thời tiết băng giá.
Sau đó, họ để bà ngủ trong một khoảng thời gian rất ngắn trên giường sắt không có đệm, ga trải giường, và chăn, mà chỉ cho bà vài mảnh vải để che thân. Họ cho bà rất ít đồ ăn và cấm bà dùng nhà vệ sinh. Hai chân bà sưng vù, và bà đi lại khó khăn trong hơn 2 tháng.
Hàng ngày, bà còn bị bắt làm việc từ 9 giờ sáng đến 7 giờ tối. Bà bị cấm nói chuyện với người khác, đặc biệt là với các học viên Pháp Luân Công khác. Thậm chí, chỉ một cái liếc mắt cũng có thể khiến bà bị đánh hay bị sỉ nhục. Để phản đối sự ngược đãi này, bà luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công trước 200 tù nhân. Việc này khiến bà bị biệt giam. Khi bà cương quyết luyện công tại đó, thì bà bị còng tay 2 lần.
Lúc bà Ngô trở nên rất yếu, một lính canh hỏi bà còn muốn tu luyện Pháp Luân Công nữa không. Bà trả lời có, nên tiếp tục bị biệt giam trong 3 tháng nữa. Vì bị tra tấn và khủng bố tinh thần, bà thường bị mê man. Bà không thể ngồi hay đứng lên được và thường bị nôn. Bà phải nhập viện cấp cứu 3 lần. Khi được thả vào ngày 16 tháng 4 năm 2013, khắp người bà đầy những vết thương.
Báo cáo liên quan:
Từng bị cầm tù ba năm, một phụ nữ Liêu Ninh lại bị kết án thêm bốn năm vì đức tin của bà
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/28/485535.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/20/222142.html
Đăng ngày 22-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.